“Thực ra Kiếp sau không hay bằng Nếu em không phải một giấc mơ cũng của Marc Levy nhưng tôi chọn Kiếp Sau đơn giản bởi nếu so sánh thì một mối tình truyền kiếp vẫn thú vị hơn là mối tình của một con người với một con ma” – Tiki cực kỳ thích nhận xét thú vị này của một độc giả và đồng tình với ý kiến có vẻ hơi “ngông” hơi “thiên vị” một chút này.
Ngoài nội dung lãng mạn, cảm giác ngờ ngợ, cứ nhớ nhớ quen quen trong suy nghĩ “đã từng gặp” xuyên suốt cuốn sách. Điều Tiki cảm thấy khá thú vị khi đọc Kiếp Sau ở cách trình bày 2 hành động: Đọc 1 lá thư trước tiên và nhận một lá thư sau cùng. Có lẽ chi tiết này nhỏ nhoi quá, bé quá đi và chẳng qua cũng chỉ là điểm nhấn phụ thôi, nhưng điều này gây ấn tượng đặc biệt với Tiki. Chúng ta vẫn yêu cả một con người vì người ấy có một nụ cười “răng khểnh”, hoặc đôi mắt “hí”, hoặc chỉ đơn giản là một cái bĩu môi đáng yêu đó thôi. Và Tiki xin phép được thiên vị một chút 🙂
Đi tìm một bức tranh bí ẩn, Jonathan đã gặp Clara.
Cả hai nhận ra họ đã gặp nhau ở đâu đó.
Nhưng ở đâu, khi nào?
Ở London,cách đây hơn một nửa thế kỷ…
Khi nàng chính là cô gái trong tranh…
Một chuyện tình lãng mạng nữa của Marc Levy, để chứng minh cho sự bất tử của tình cảm con người. Một câu chuyện đã mang ta từ Saint-Péterbourg tới Boston, từ London tới Florence rồi Paris, nơi mà tình yêu và những bí ẩn của nó đã thách thức cả thời gian, khi những đôi tình nhân chết đi, rồi tái sinh và tìm ra nhau, trong kiếp sau…
“Một câu chuyện duyên dáng, kì bí diễn ra trong không gian nghệ thuật” ( L’Express )
“Đây chính là những gì mà một tiểu thuyết cần đạt tới – một cuốn sách tuyệt vời để ta đọc trong những ngày cuối tuần có mưa… Một câu chuyện kì diệu đã đưa người đọc đi từ nước Mỹ sang Châu Âu rồi ngược lại, đã giữ gìn sự hồi hộp của ta cho tới trang cuối cùng.” ( Le Temps )
Kiếp sau ( Marc Levy)
Cuốn sách là “phần thưởng” cho một buổi chiều lành lạnh, dũng cảm rời chăn ấm chỉ để đi mua sách. Là ý tưởng đột xuất nảy sinh trong đầu nên tôi cũng không có dự định trước là sẽ mua cuốn gì ( thường thì tôi hay mua theo dự định từ trước – tức là sau khi đã tìm hiểu khá kỹ mới quyết định mua )
Tình cờ lướt qua, và thấy trên giá sách một cuốn khá nổi bật (bạn nhìn hình chắc cũng đồng tình với tôi điều đó) vẫn phong cách design bìa khá quen thuộc, và tôi chẳng nhầm lẫn vào đâu được, chộp ngay lấy khi đã chắc chắn nhìn thấy cái tên Marc Levy. Qua 2 cuốn “Nếu em không phải một giấc mơ” và “Gặp lại” tôi dường như hình thành phản xạ như vừa rồi: tức là, chộp ngay lấy, chẳng cần suy nghĩ !
Cái tên Marc Levy như một “thương hiệu” đảm bảo cho một cuốn tiểu thuyết không quá nặng nề, nhưng vẫn đủ để suy tư, nhẹ nhàng, lãng mạn và tinh tế; đảm bảo cho những đoạn đối thoại hóm hỉnh và thông minh, luôn khiến bạn phải bật cười thích thú. Và đảm bảo cho một cốt truyện lạ thường, bất ngờ và cuốn hút vô cùng.
Thật lạ là trước đây tôi chẳng hề đọc tiểu thuyết, ko thích. Tôi cũng chẳng ngờ là có những cuốn tiểu thuyết nho nhỏ, và xinh xắn như những cuốn của Marc Levy – để tôi có thể nhanh chóng đọc xong, song cảm xúc mà nó để lại, thì không tan biến nhanh chóng như lúc nó đến!
Dài dòng thế đủ rồi (hị hị, chẳng bao giờ mình dài dòng thế này – có điều kết ông Marc Levy quá rồi hay sao í, hie hie). Và bây giờ vào câu truyện chính Tôi vừa đọc xong rồi, cuốn truyện có tên là Kiếp sau.
Ngay khi cầm cuốn sách lên, tôi lật ra bìa sau,và tôi đọc những dòng này các bạn ạ:
Câu truyện diễn ra trong một không gian nghệ thuật chuyên nghiệp. Jonathan là một nhà thẩm định tranh có tiếng, bạn anh, Peter – người luôn theo sát và ủng hộ anh (hình như trong các cuốn truyện của Marc Levy, nhân vật chính luôn có những người bạn thân thiết rất tuyệt vời – tôi tự hỏi không biết có phải đó là hình ảnh một người bạn ngoài đời nào của ông hay không ) – là một chuyên gia đấu giá các tác phẩm nghệ thuật.
Say mê nghiên cứu về danh hoạ người Nga Vladimir Radskin, và mong muốn tên tuổi của nhà hoạ sĩ được đặt ở vị trí xứng đáng với tài năng của mình, Jonathan bỏ lại cô vợ sắp cưới, vội vã đến London khi nghe tin về khả năng có thể tìm thấy bức hoạ cuối cùng của ông- bức hoạ bí ẩn – từ lâu anh đã có mơ ước được chạm vào, và cũng là vật có thể giúp anh hoàn thành tâm nguyện khẳng định tài năng của Radskin, giúp bạn anh, Peter vực dậy công việc đang gặp khó khăn của mình.
Và, ở London, anh gặp Clara. Thật lạ, họ đều cảm thấy như đã từng gặp nhau ở đâu đó -cảm giác đó cứ vấn vương, ám ảnh cả hai người – nó kéo hai người lại gần nhau, nhưng, khi họ chạm vào nhau – điều kỳ lạ đã xảy ra…
Em có tin rằng, người ta yêu nhau đến mức cái chết cũng không xoá được ký ức không ? Em có tin rằng, tình cảm sẽ tồn tại vĩnh cửu và mang lại sự sống cho con người không ? Em có tin rằng thời gian có thể mãi mãi tái hợp những người yêu nhau mãnh liệt đến độ không bao giờ mất nhau ?…
Tất nhiên, câu truyện không phải toàn những điều kỳ lạ, những điều kỳ lạ chỉ xảy ra trong một khoảnh khắc. Câu truyện là những bước đi khám phá, khám phá ra những bí mật ẩn dấu sâu trong quá khứ, khám phá ra sự thật, khám phá những âm mưu được ẩn giấu nham hiểm. Và kết cục… tất nhiên, tôi mong các bạn sẽ tự khám phá ra nó
Sẽ là một cuốn sách thú vị để đọc dịp cuối tuần, nếu bạn thử, hãy kể cho tôi biết cảm giác của bạn nhé!