“Ò…ó…o…o…o..!”
Đố các bạn biết tiếng gì đấy? Đó là tiếng gáy vang của chú gà trống nhà em. Chú đã gắn bó thân thiết với gia đình em suốt ba năm qua.Chú là giống gà trống Đông Cảo. Em nhớ ông đã có lần bảo “Giống gà Đông Cảo rất to,khỏe !” Giống gà này nặng đến 4kg đến 5kg. Chú khoác một bộ lông đỏ tía pha lẫn một màu xanh óng ánh điểm bạc khiến chú ta trở nên sang trọng,quy phái.Bộ lông của chú mượt,mịn màng và rất dày.Những buổi chiều em và bé cún thường ra sân chơi với chú.Chú là một chiếc đồng hồ của xóm em. Chú gọi mọi người dậy để bắt đầu bước vào một ngày làm việc mới.Không những chú là bạn của gia đình em mà cũng là bạn của bà con hàng xóm.
Đầu chú tròn,to bằng nắm tay người lớn. Trên đầu chú là một chiếc mào gà đỏ chói giống bông hoa mào gà khiến cho chú nổi bật trước đám gà mái. Mỏ chú hình búp chuối pha một màu vàng ươm,cái mỏ đó chắc rất cứng. Mỗi khi chú mổ những hạt thóc vãi trên sân thì nghe thấy tiếng cồm cộp thật uy lực.Em hỏi bố : “ Bố ơi!khi mổ cái mỏ của con gà có bị mòn đi không hả bố?” Bố cười nói : “ Có đấy con ạ, nhưng mỏ mòn đến đâu thì nó lại mọc ra tới đó.”Điều đó thật thú vị.Đôi mắt của chú tròn xoe, đen nhánh như hạt cườm,long lanh như có nước.Trông đôi mắt chú thật tinh nhanh.lông cổ của chú thật dày,điểm một vài sợi lông đỏ tía,màu xanh óng ánh.Cái cổ của chú vươn dài mỗi khi gáy.Thân hình chú chắc nịch.to khỏe,cường tráng.Hai cánh chú như hai chiếc quạt nan.khi vỗ cánh tạo ra tiếng phành phạch tạo nên một làn gió rất mạnh.Lũ gà nhép sợ hãi co rúm người vào góc tường.Ôi chao,cái đuôi của chú mới đẹp làm sao!cái đuôi đó đủ màu sắc :Xanh,đỏ vàng,trắng,xám.Cái đuôi cong cong,rực rỡ như chiếc cầu vồng sau cơn mưa.Đôi chân của chú to và rất khỏe. Chú có chiếc cựa rất nhọn đó chính là thứ vũ khí rất lợi hại khi chú giao chiến để dành lãnh địa.Sáng sớm,tôi đổ thóc ra sân.Chú không mổ ngay mà kêu “cục cục” gọi lũ gà mái đến rồi cả đàn cùng ăn.Lũ gà choai chẳng coi ai ra gì,chúng chạy ra đuổi mấy cô gà mái.Chú gà trống hào hiệp liền ra ngáng đường lũ gà choai.Chỉ cần mấy chiêu chú đã dạy cho chúng một bài học.Chú rất rộng rãi,chú còn dành phần cho lũ nhép con sợ đứng yên một góc sân.Chú đúng là “hiệp sĩ” gà trống.
Gia đình e luôn xem chú là thành viên trong nhà. Chú là chiếc đồng hồ báo thức của cả xóm em, ai cũng thầm cám ơn và yêu quý chú!